Đời sống - Giải trí

Không chấp nhận chồng trẻ đột quỵ "khó qua khỏi”, vợ kiên trì hành động suốt 1 năm và điều kỳ diệu đã đến

Sau cơn đột quỵ của chồng, một người phụ nữ đã tự mình gánh vác việc phục hồi cho anh, dù các bác sĩ cho biết cơ hội sống sót của anh rất mong manh.

Là một vận động viên cử tạ chuyên nghiệp và một nhà thầu viễn thông chăm chỉ, Logan Barber nổi tiếng với sức mạnh thể chất và nghị lực phi thường. Anh có thể nâng tạ nâng hơn 300kg và thường xuyên đi bộ hơn 20.000 bước mỗi ngày khi làm việc.

Tuy nhiên, vào một đêm tháng 9/2024, một cơn đột quỵ xuất huyết lớn khiến anh hôn mê sâu và đánh mất đi sức mạnh cùng sự độc lập đã định hình nên con người anh bấy lâu.

“Anh ấy 37 tuổi và rất khỏe mạnh. Chúng tôi luôn đi tập gym, tập luyện, chăm sóc cơ thể và ăn uống lành mạnh”, vợ anh, cô Stacie Barber chia sẻ.

Là một nhà vật lý trị liệu được cấp chứng chỉ, Stacie đã choáng váng khi các bác sĩ nói với cô rằng chồng cô có rất ít hy vọng sống sót và ngay cả khi vượt qua, anh có lẽ sẽ không bao giờ đi lại hay sống một cuộc đời có khả năng tự chủ cao.

Vợ chồng Logan Barber và Stacie Barber.

Vào thời điểm Logan bị đột quỵ, vợ chồng Barber đang chăm sóc một em bé mới 10 tháng tuổi. Đối diện với một tiên lượng tàn khốc, Stacie từ chối chấp nhận rằng đây sẽ là dấu chấm hết cho câu chuyện của chồng mình. Cô biết chặng đường phía trước sẽ dài và gian nan, nhưng cô cũng biết rằng bỏ cuộc không phải là một lựa chọn.

“Tôi biết anh ấy sẽ chiến đấu bằng tất cả những gì mình có để trở về với chúng tôi và anh ấy sẽ tiếp tục chiến đấu để hồi phục nhiều nhất có thể. Anh ấy có một ý chí làm việc phi thường và anh ấy có tôi, một người vợ kiêm nhà vật lý trị liệu, người sẽ không để bất kỳ ai đặt giới hạn lên những điều có thể xảy ra với anh ấy, sự phục hồi của anh ấy hay tương lai của chúng tôi”, Stacie nói.

Với quyết tâm sắt đá, cô tự mình hành động và làm mọi thứ có thể để giúp chồng mình lấy lại sức mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần.

Logan đã nằm viện tổng cộng 7 tuần rưỡi, trong đó 4 tuần là ở phòng ICU, phải thở bằng máy. Trong những tuần nguy kịch đó, Stacie chờ đợi các nhân viên trị liệu đến và di chuyển cơ thể anh, hy vọng điều đó sẽ giúp bảo tồn sức mạnh của anh trong khi anh vẫn hôn mê, nhưng không có ai đến. Không chấp nhận để cơ thể chồng mình tiếp tục suy yếu, Stacie đã vận dụng chuyên môn của bản thân với hy vọng đẩy nhanh quá trình phục hồi của anh.

“Tôi biết rằng việc chờ đợi lâu như vậy là không thể chấp nhận được. Việc di chuyển và vận động sớm là chìa khóa để giảm cục máu đông và thiết lập lại các kết nối giữa tâm trí và cơ thể. Vì vậy, khoảng ngày thứ ba nằm viện, tôi mang một số dụng cụ vật lý trị liệu của riêng mình vào và bắt đầu làm bất cứ điều gì có thể với anh ấy mỗi ngày”, cô giải thích.

Stacie đã sử dụng mọi công cụ có thể để kích thích cơ thể và tâm trí Logan như mát-xa, vỗ nhẹ, rung, liệu pháp âm nhạc, kéo giãn và thậm chí là đồ chơi của con gái họ.

“Lúc đầu, không có bất kỳ cử động hay phản ứng nào vì anh ấy đang hôn mê. Nhưng khi anh ấy bắt đầu tỉnh lại, tôi đã nhận thấy những phản ứng nhỏ. Cuối cùng, anh ấy bắt đầu phản ứng với các hiệu lệnh đẩy hoặc kéo và tôi nhận ra anh ấy có nhiều cử động và sức mạnh hơn những gì các bác sĩ tin tưởng”, cô chia sẻ.

Khi chồng trở nên tỉnh táo và vận động hơn, cô chuyển sang dùng dây kháng lực, tập luyện hạn chế lưu thông máu, các bài tập vận động và bài tập với trọng lượng cơ thể, thêm các động tác huy động khớp hông và lưng để giảm bớt sự khó chịu cho anh.

Logan đã đạt được những tiến bộ ổn định khi Stacie tiếp tục phục hồi chức năng trong phòng cho anh, bên cạnh 3-5 giờ trị liệu hàng ngày tại trung tâm phục hồi nội trú. Tuy nhiên, việc trở về nhà lại mang đến một loạt thử thách hoàn toàn mới. Để ngôi nhà có thể tiếp cận bằng xe lăn, họ phải tháo bỏ các cánh cửa và lắp đặt các thiết bị hỗ trợ để đảm bảo an toàn.

Ban đầu, Logan nhận được liệu pháp ngôn ngữ, vật lý trị liệu và hoạt động trị liệu 3 lần một tuần, cùng với liệu pháp thị giác 1-2 lần một tuần trong 6 tháng. Về mặt thể chất, thử thách khó khăn nhất là khả năng hạn chế ở tay và cánh tay của Logan. Lúc đầu, Logan không thể bế, thay tã hoặc cho con gái ăn. Khả năng đi lại hạn chế cũng đòi hỏi rất nhiều năng lượng tinh thần và thể chất của anh, điều này đã ảnh hưởng đến sự tự tin của Logan. Tuy nhiên, Stacie quyết không bỏ cuộc.

Stacie, Logan Barber bên con gái nhỏ. 

Một năm sau sự cố y tế, Logan đã không còn cần đến xe lăn và có thể trở lại với tập squat, nâng tạ nâng, đẩy tạ trên ghế, thực hiện hầu hết các hoạt động một cách độc lập. Vì chân bên trái còn yếu, anh sử dụng thiết bị giúp đỡ mình trong việc đi lại và vẫn tiếp tục các bài tập hàng ngày để cải thiện chức năng tay. Anh có thể bế và chơi với con gái, hoàn toàn tận hưởng vai trò làm cha.

5 tháng sau sự cố, Logan đã có thể trở lại làm việc và đã làm việc toàn thời gian được vài tháng. Giờ đây, anh cũng có thể tự lái xe trở lại. Trước đó, các bác sĩ từng nói rằng anh có thể không bao giờ ngồi sau tay lái được nữa do các vấn đề về thị lực do đột quỵ gây ra.

“Anh ấy đang làm rất tốt và đã vượt qua mọi kỳ vọng của bác sĩ”, Stacie chia sẻ.

Trong suốt hành trình thử thách kéo dài một năm, Stacie đã chứng kiến chồng mình thay đổi và khám phá ra sức mạnh tinh thần và thể chất đáng kinh ngạc mà chính cô đã luôn sở hữu. Quan trọng nhất, người mẹ một con này đã học được giá trị của việc kiên quyết đấu tranh cho bản thân và những người thân yêu, cùng với sức mạnh sâu sắc của niềm hy vọng.

Từ Khoá